hoành hành ngang ngược

Ra mắt hoành tráng, người hâm mộ ví như sự kiện khai trương "iPhone" của làng nước giải khát, Pepsi Muối đã chính thức mang đến sự kiện "Mở Pepsi Muối. chương trình đã thu hút hàng trăm bạn trẻ tò mò, xếp hàng dài để trở thành những người đầu tiên trải Hoành Hành Ngang Ngược Được 8.50/10 từ 1 phiếu bầu. Hán Việt: Khoái xuyên chi hoành hành bá đạo. Số chương: 139. Editor : Cealan Vân [ Zangnguyet] Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại,Hiện đại, Tương lai, HE, Tình cảm, Mạt thế,Ma pháp, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Tinh Mà Giản hàng rong ngược lại là may mắn nhiều, hắn cũng là nhân duyên hội tế, đạt được tạo hóa, biết càng nhiều chuyện hơn. Mặc dù Võ gia cũng không có không cho phép Giản hàng rong đi lĩnh hội Hoành Thiên Bát Đao, bất quá, lúc này Giản hàng rong cũng không có đi cẩn Trước sự hoành hành ngang ngược của "Bóng tối", các siêu chiến binh mỹ phẩm Tâm Sinh An lộ diện. Trừ gian diệt ác, sẵn lòng giải cứu làn da cư dân địa cầu. Với tiêu chí đẹp bền, đẹp khỏe, đẹp rẻ cùng những vũ khí tối tân EDORA, MARTHA, EIRA, VERA,.. tự tin chiến Hiện Công viên nước Đồng Nai đã hoàn thành và đã qua giai đoạn vận hành thử. Chỉ cần chờ hết dịch là sẽ đi vào hoạt động ngay và luôn. Hẹn ngay cái kèo với hội bạn ngay thôi và đếm ngược đến ngày Hoàng Đạo thôi nào! Xem thêm: Review khu du lịch Gáo Giồng Đồng Tháp Site De Rencontre Gratuit Pour Ado. Mục lục 1 Tiếng Việt Từ nguyên Cách phát âm Động từ Tham khảo Tiếng Việt[sửa] Từ nguyên[sửa] Phiên âm từ chữ Hán 橫行. Trong đó 橫 “hoành” ngang; 行 “hành” làm. Cách phát âm[sửa] IPA theo giọng Hà Nội Huế Sài Gòn hwa̤jŋ˨˩ ha̤jŋ˨˩hwan˧˧ han˧˧hwan˨˩ han˨˩ Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh hwaŋ˧˧ hajŋ˧˧ Động từ[sửa] hoành hành Ngang ngược làm những điều trái với lẽ phải, công lý. Không để cho bọn giặc hoành hành mãi. Tham khảo[sửa] "hoành hành". Hồ Ngọc Đức, Dự án Từ điển tiếng Việt miễn phí chi tiết ☘️ Hán Việt Khoái xuyên chi hoành hành bá đạo ☘️Tác giả Giang Sơn Thương Lan ☘️Tình trạng bản gốc Hoàn thành ☘️Số chương 139 ☘️Nguồn Wikidich 🍁Tình trạng edit đang tiến hành 🍁Editor Cealan Vân [ Zangnguyet] ☘️Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại ,Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Mạt thế ,Ma pháp , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên nhanh , Tinh tế , Làm giàu , Cơ giáp , Hào môn thế gia , Nữ phụ , Giới giải trí , Vườn trường ,Cung đình hầu tước , Sảng văn , Phát sóng trực tiếp , Pháo hôi , Nữ cường , Ngược tra ,Nghịch tập , Vả mặt Hệ Thống Ký chủ, nam chính đều bị bệnh kiều, mặt ngoài thì ngoan bên trong gian tà, ai đối với hắn có một điểm không tốt, hắn đều nhớ kỹ. Cho nên sau khi lớn lên sẽ điên cuồng ngược nữ chính, mọi người hiện tại không thích xem ngược luyến tình thâm, người phải đối với hắn thật tốt, làm hắn biến thành mỹ vị ngọt văn bệnh kiều nam chính! An Thúy Nga. Sau đó tùy tiện bạo nam chính. Hệ thống ...... +Thế giới thứ nhất Ngạo mạn quý tộc đại tiểu thư ngược tra. +Thế giới thứ hai Đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh VS bị dạy dỗ thành M con riêng. +Thế giới thứ ba Anh hùng hậu đại VS nữ xứng trọng sinh. +Thế giới thứ bốn Siêu cấp anh hùng VS tiểu thê si ương ngạnh. +Thế giới thứ năm Vai ác bá đạo nữ tổng tài tà ác lại mê người VS công tử chưa biến thành đại lão hôi. +Thế giới thứ sáu Cô gái trẻ biến thân leader toàn năng. +Thế giới thứ bảy Con đường xưng bá của học đại sư. ///Nữ chủ cuồng bá khốc soái..... P/s Chỉ bảo đảm 70% nội dun Phó bản thứ sáu Show thực tế 21._______________________________ Một giây sau khi người cuối cùng nhảy xuống sân thượng, dây thừng đột nhiên đứt mạnh. “Quá đáng sợ, quá đáng sợ, thật ngầu thật ngầu!” Lâm Gia Ảnh chân mềm đỡ tường sắc mặt trắng bệch nói. Cậu ta là người mà nhảy bungee thôi cũng không dám, vừa rồi cũng không có bất luận biện pháp bảo vệ an toàn gì, cứ như vậy mà từ một địa phương rất cao, nắm vòng treo lướt qua không trung cao hơn trăm met, giống như mấy đặc công lạnh lùng soái khí trong phim điện ảnh ấy! Những người khác hiển nhiên cũng không sai biệt với Lâm Gia Ảnh lắm, vừa sợ vừa hưng phấn, mỗi lần ở cùng An Thúy, bọn họ đều có thể cảm nhận được cảm giác không thể cảm nhận trong thế giới hiện thực, làm những chuyện mà chính bọn họ chỉ có thể nói mà căn bản không có khả năng làm được. Thể nghiệm như vậy thật sự là trước nay chưa từng có, quá tuyệt vời. Không tính cái người nửa đường gia nhập đội là Duẫn Thánh Kiệt kia, thì người của tiểu đội cứu vớt đều ở đây, thậm chí còn nhiều thêm một người, chính là tên NPC kia, An Thúy không khỏi liếc mắt nhìn hắn thêm một cái. Bất quá hiện tại có chuyện quan trọng hơn phải làm, An Thúy dẫn bọn họ đi xuống từ tháp cao, cái tháp cao này là một khách sạn, nhưng thật ra lại thuận tiện cho bọn họ, một đường đi nhờ thang máy xuống, không ai phát hiện là không đúng. Thậm chí thời điểm ở đại sảnh, An Thúy còn bảo bọn họ bán sắc để mượn một cái máy tính của người khác. Sau khi rời khỏi khách sạn, thuê xe đi, sau đó lại đổi tới đổi lui mấy con hẻm trong khu dân cư, càng đi càng hẻo lánh. “Leader, chúng ta đi đâu vậy?” “Một phòng khám dởm. Trong cơ thể của mọi người ở thành lũy này đều có chip định vị, không lấy ra thì rất nhanh liền sẽ bị truy tung đến.” Thực mau liền tìm được cái phòng khám dởm kia, chuyên môn trị liệu mấy người không thể ra ánh sáng thế nào đó, tiền khám bệnh tự nhiên là rất cao, rất có danh khí ở mảnh đất màu xám này. Bên ngoài thoạt nhìn là một cửa hàng thực phẩm chức năng tương đối nghèo túng. Lão bản là người có giá trị nhan sắc còn rất cao mà lại ăn mặc như thanh niên lưu lạc ngoài chợ. Nhìn thấy đám người bọn họ, chậm rì rì hỏi “Muốn làm gì?” “Bổ tâm bổ não.” “Chỗ của tôi không có loại thuốc này.” “Tôi có, anh muốn không?” Dùng ám hiệu trong mấy câu, ánh mắt lười nhác của lão bản yên lặng nhìn An Thúy hai giây, mở cửa cho bọn họ đi vào. Phó Lê nhịn không được tiến đến bên tai An Thúy nói “Cô cũng quá chuyên nghiệp đi.” An Thúy “Không ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy.” “Hai người các người, không nên trộm kề tai nói nhỏ sau lưng tôi!” Lâm Gia Ảnh vừa thấy đầu hai người dựa vào gần như vậy, lập tức bất mãn nói. 【 Ghen tị!! 】 【 Nhãi con quá chua 】 【 Tôi nhất thời không rõ đây là đường hay là thủy tinh……】 【 Đoàn khinh gan phì rồi, dám rống leader cùng thiếu gia ha ha ha ha 】 Lão bản đi đến sau quầy, “Trong các người ai có bệnh?” An Thúy “Chúng tôi muốn lấy thứ ở sau gáy ra.” “Toàn bộ?” “Không sai.” “Quy tắc cũ, giao tiền trước.” Lão bản thoạt nhìn không chút nào kinh ngạc, hiển nhiên cũng không phải là lần đầu tiên lấy chip cho người khác, kẻ phạm tội, quân phản loạn hoặc là một số người có thân phận không rõ đều tới tìm hắn, hắn sẽ không hỏi nhiều, đưa tiền là được, đây cũng là nguyên tắc bảo mệnh của hắn. Bọn họ lấy tiền từ đâu ra? Đương nhiên là do lúc trước An Thúy dùng máy tính của người khác rút tiền của ngân hàng. Sau khi giao tiền, lão bản dẫn bọn họ đi vào sau quầy, sau quầy giấu một cánh cửa, sau cánh cửa là một cầu thang thông với tầng ngầm, sau khi đi xuống liền nhìn thấy không gian rộng rãi, dụng cụ y tế cùng dược phẩm đầy đủ mọi thứ. Bởi vì có An Thúy ở bên cạnh nhìn chằm chằm, cho nên thời điểm một đám nằm lên bàn giải phẫu đều không có do dự gì cả. Chip gắn ở sau gáy, cũng không phải là cuộc phẫu thuật lớn gì, bởi vậy nên rất mau liền xong. Mỗi người trên thế giới này đều có chip, từ khi sinh ra đã bị cấy vào, chỉ là người biết được rất ít, rất nhiều người cả đời cũng sẽ không biết sinh hoạt của mình đang bị theo dõi. Sau khi giải phẫu xong, thì cũng không có nghĩa là đã an toàn, An Thúy lại thanh toán một số tiền, mua mấy giấy chứng nhận thân phận từ lão bản. người tới tìm trị bệnh nhiều như vậy, luôn có người không có thể cứu thành công, cho nên trên tay hắn khẳng định có một ít giấy chứng nhận còn chưa có huỷ bỏ. Lão bản thu tiền rồi đưa giấy chứng nhận thân phận cho bọn họ, ánh mắt kỳ dị, “Bên ngoài khắp nơi đều là còi cảnh sát, binh hoang mã loạn, nếu không phải tôi kịp thời đem chip bỏ vào cống thoát nước, thì chỉ sợ là đã tìm được nơi này của tôi rồi đấy. Là đang tìm các người đấy, Adam cùng Eve.” Cũng không có gì ngạc nhiên khi chuyện này bị lão bản biết được. An Thúy “Đạo đức nghề nghiệp ngày thường của anh đâu?” “Thuận miệng hỏi một chút mà thôi, không nói cũng không sao, chỉ là cửa hàng này của tôi lần đầu tiên có Adam cùng Eve tới thăm, thật sự tò mò.” “Tò mò cái gì?” “Tò mò mấy con chim hoàng yến như các người, có thể làm được chuyện gì.” Ấn tượng của mọi người thế giới này đối với Adam cùng Eve rất thống nhất, cũng là vì do tuyên truyền của chính phủ gây ra, thế cho nên trên cơ bản đều cảm thấy bọn họ rất yếu ớt, cần người khác chăm sóc, cần được bảo hộ. Thế cho nên căn bản là không có người nào quan tâm việc bọn họ bị nhốt ở hoa viên Trân Bảo có xuất phát từ tự nguyện hay không. An Thúy nhìn hắn nói “Anh có thể nhìn thử, chúng tôi sẽ quậy thế giới này đến long trời lở đất.” Khóe miệng lão bản cong lên một nụ cười mới lạ “Rửa mắt mong chờ.” Lão bản nhìn bọn An Thúy rời đi, vì đã gặp qua rất nhiều người của thế giới này vô lực giãy giụa, nên cũng không nhìn ra là có chỗ nào đặc biệt, cũng tưởng tượng không được tương lai của bọn họ. Điện thoại trên bàn hắn vang lên, lười biếng bắt máy, nghe tiếng của người bên kia, nói “Không có gì, chạy mấy tên Adam cùng Eve mà thôi, chạy đến chỗ của tôi…… Bảo vệ? Bọn họ thoạt nhìn là không cần quân phản loạn bảo vệ, người ta nói sẽ dựa vào chính bọn họ quậy thế giới này đến long trời lở đất nữa đấy ha ha……” Lão bản kiêm bác sĩ của phòng khám dởm, chính là cán bộ của quân phản loạn. 【 A a a a a a quá đáng tiếc! Vốn dĩ có thể thông qua hắn gia nhập vào quân phản loạn! 】 【 Cuối cùng cũng có chuyện Lăng Phỉ tính không được, vốn còn cho rằng cô không gì là làm không được nữa chứ. 】 °°°°°°Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.°°°°°° An Thúy cũng không có ý muốn gia nhập quân phản loạn. Tập này cũng cho bọn họ mười ngày trong thế giới giả thuyết, mười ngày sau quân phản loạn cùng chính phủ sẽ khai chiến toàn diện, trong cuộc chiến tranh đó, rất có khả năng kích phát kết cục tử vong toàn bộ. Cho nên bọn họ chỉ có thể đưa ra lựa chọn, hoặc là thoát khỏi thành lũy của nhân loại này, hoặc là tìm kiếm nơi trú ẩn, sống đến cuối cùng chính là người chiến thắng. An Thúy không cần nơi trú ẩn. Bọn họ tìm một khách sạn nhỏ nghỉ tạm, bởi vì cái ót đều có miệng vết thương, cho nên chỉ có thể nằm sấp ngủ. Ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp của tập thứ hai cũng đến đây là kết thúc. Tuy rằng An Thúy vào chậm hơn hai giờ, nhưng nhân khí của cô vẫn rất cao, từ khi cô tiến vào thế giới giả thuyết đến khi lên xe lửa và rời đi, có thể nói một đường tăng cao không ngừng, xem đến người xem sắp đui mù, đề tài hot search cũng là về các điểm đáng chú ý trong tập này, số lượng người theo dõi mạng xã hội vẫn đang tăng, hai giờ tăng một trăm vạn, thế tăng không hề giảm xuống. Mà chỉ ở sau cô, người cũng có thu hoạch nhiều nhất trong tập phát sóng trực tiếp này chính là Tần Tư Tư, công ty quản lý của cô ta cũng kịp thời hành động, một câu tiếp một câu khen ngợi biểu hiện bình tĩnh cùng đoạn phân tích giao dịch đen tối của cô ta ở thế giới giả thuyết, khiến không ít người qua đường chuyển thành fans, fans cũng đang tăng rất nhanh. Đương nhiên nhóm anti-fan của bọn Phó Lê Phương Văn Tuấn Lâm Gia Ảnh cũng tăng nhanh vô cùng, nói bọn họ là nhược kê, không có An Thúy thì cái gì cũng làm không được, mở màn liền thiếu chút nữa chết thẳng cẳng, tức giận đến fans các nhà cả đêm đều ngủ không tốt. Âu Thâm ở nước ngoài, thời điểm xem tập phát sóng trực tiếp này đã là rạng sáng hai giờ, nhưng mà hắn lại có chút ngủ không được, hình ảnh nháy mắt của An Thúy cứ quanh quẩn ở trong đầu vứt không được, góc cạnh thiện lương cùng ôn nhu của cô cũng khắc sâu vào ấn tượng hắn. Nhưng mà trong lòng hắn vẫn cứ tràn ngập hoài nghi cô, biểu hiện của cô ở bên trong, là nhân thiết hay là thật? Cũng may, có phải là thật hay không, thì tới tập ba sẽ biết, bởi vì tập ba là tập mất trí nhớ, tất cả mọi người cũng sẽ lộ ra bộ mặt chân thật trước “kính chiếu yêu” thôi. Thời điểm bắt đầu phát sóng trực tiếp ngày hôm sau, khán giả liền nhìn thấy bọn Tần Tư Tư đã đến thủ đô, bị đưa vào “chuồng heo” hoa viên Trân Bảo. Sau khi xuyên qua cái cổng vòm, trước mắt liền rộng mở thông suốt, mặt cỏ xanh biếc giả dối, vườn hoa lộng lẫy, chim bay cùng bướm sặc sỡ, thậm chí ngay cả trong không khí cũng có mùi hoa nhàn nhạt, cảnh tượng xa hoa lộng lẫy. Một tòa lâu đài lớn và sang trọng nổi bật giữa hồ, có mấy nam nhân và nữ nhân ăn mặc đều tương đối xinh đẹp đang tản bộ nói chuyện, rất nhiều người ôm cái bụng to, thật giống như một đám quý tộc, tuổi nào cũng có, tất cả đều là Adam cùng Eve. Ánh mắt Tần Tư Tư nhanh chóng ngừng lại trên người của một người đàn ông, hắn là một vị cảnh sát ánh mắt thoạt nhìn trông rất lạnh nhạt sắc bén giống như chó săn, khoảng 40 tuổi, hắn là cảnh vệ quản lý an toàn cho Adam Eve, đồng thời cũng là nội ứng của quân phản loạn. Nhưng mà cô ta không nên biết cái này, cho nên không thể trực tiếp chạy tới nói với hắn là cô ta muốn gia nhập quân phản loạn. Bọn họ bị đưa về hướng ký túc xá, sau khi bọn họ mặc xong trang phục thống nhất được chuẩn bị lại đến phòng học bắt đầu đi học, chính là học tiết tẩy não, dạy bọn họ mấy chuyện linh tinh như vì đế quốc cùng toàn nhân loại mà sinh sản con cái là vinh quang. Thời điểm nghỉ ngơi giữa tiết, Tần Tư Tư kêu mọi người tới, mở họp. Cô ta thích làm như vậy, bị chúng tinh phủng nguyệt cũng có nghĩa là màn ảnh đều ở trên người cô ta, hào quang của cô ta sẽ lấn át bọn họ, sẽ được người khác làm nền mà bắn ra bốn phía. An Thúy còn không phải là như vậy sao? Chỉ là ngôi sao làm nền cho cô quá mức sáng ngời, cho nên mới khiến cô trở nên loá mắt như thế, nếu lúc ấy đồng đội bên người cô không phải là bọn Phó Lê, thì cô có lợi hại đến mấy, cũng không có khả năng bạo đến loại trình độ như bây giờ đâu. Mà bên kia, An Thúy đưa cho mỗi đồng đội của mình một bản kế hoạch nhiệm vụ. Mấy người đang ăn bữa sáng, nhìn chữ trên giấy, bỗng nhiên ho khan khù khụ, cười sặc sụa. Dẫn tới khán giả tò mò không thôi. Lâm Gia Ảnh run rẩy cầm lấy giấy kế hoạch nhiệm vụ của cậu ta, “Leader…… cô bảo tôi đi ám sát thị trưởng?” Phương Văn Tuấn “Cô bảo tôi đi cướp tù??” Phó Lê “Các người thế này thì tính là cái gì? Cô ấy còn để tôi đi ám sát tổng thống đấy!!!” Tôi cảm ơn ngài đã để mắt đến tôi như vậy! Lộ Dao “QAQ tôi phải đi nổ kho vũ khí???” Hòa Gia cùng Chu Quân “……” Linh hồn đã từ trong miệng bay ra. Ánh mắt bọn họ nhìn An Thúy tựa như đang nói Leader à, cô thanh tỉnh một chút nha, cô nhìn chúng tôi có giống người có khả năng làm loại việc lớn này sao?!! An Thúy thoạt nhìn một chút cũng không giống là đang nói giỡn, “Tôi sẽ hỗ trợ các người hoàn thành nhiệm vụ từ xa, không cần lo lắng.” Lần này đổi một cách chơi khác, gà con cũng nên trưởng thành, không thể luôn là trốn phía sau lưng gà mái được, tập này cô chuẩn bị làm Boss phía sau màn ảnh rất ít đất diễn nhưng cảm giác tồn tại lại rất mạnh. An Thúy đã quyết định, thì những người khác cũng chỉ có thể cúi đầu nghiêm túc nhìn nhiệm vụ, trong lòng ba người Lộ Dao kỳ thật đối với nhiệm vụ này cũng không có bài xích, thậm chí còn rất kinh hỉ, quả thực cảm động đến nước mắt đều phải rơi xuống, leader nhất định là cố ý ô ô ô là cố ý muốn cho bọn họ nổi bật ô ô ô cô ấy sao có thể tốt như vậy chứ a ô ô ô…… Kỳ thật ba người khác cũng nghĩ như thế, trong lòng ngũ vị tạp trần, tuy rằng tập trước bọn họ sống đến cuối cùng, cũng kiếm lời không ít nhân khí, nhưng kỳ thật với mức độ nổi tiếng của thì đúng là không đủ, người nổi bật nhất chính là An Thúy, tập này nếu cô vẫn cứ là gà mái mang gà con, thì cô vẫn sẽ là người nổi bật nhất, nhưng cách làm của cô như bây giờ, tương đương là chính mình lui ra phía sau, cho mỗi người bọn họ cơ hội đơn độc biểu hiện, đặc biệt là dưới tình huống mở màn chật vật của bọn họ trong tập này, cơ hội này có khả năng sẽ để bọn họ xoay chuyển một ít dư luận không tốt. Tham gia show thực tế, ai mà không muốn tự mình được lợi, tìm mọi cách cướp kính, muốn biểu hiện, sao có thể tồn tại người sẽ hào phóng chiếu cố người khác như vậy, nhưng An Thúy sẽ. 【 Lăng Phỉ cư nhiên lại để cho bọn họ đi làm những việc này? Cái này không phải để cho bọn họ đi chịu chết sao? 】 【 Cái đầu mẹ ngươi, Lăng Phỉ là cố ý cho cơ hội để người khác biểu hiện đấy! Không thấy được mỗi người đều có nhiệm vụ mà chỉ có tên NPC Adam kia là không có sao!! 】 【 Tôi chua, dựa vào cái gì mà cũng là tiểu quỷ mới ra đời, nhưng ba người Lộ Dao này lại có vận may, có thể gặp được người dẫn đường như Lăng Phỉ chứ? 】 【 Trước đừng cảm động, rốt cuộc là cho cơ hội biểu hiện hay là để người ta chịu chết, còn không nhất định đâu.】 Bọn Phó Lê họ mang nhiệm vụ của từng người xuất phát, mà An Thúy mang theo NPC Adam, đi ra ngoài và thuê ngắn hạn một căn phòng nhỏ trong một tòa nhà dân cư, mua một số máy tính có cấu hình cao cùng với các loại vật phẩm mà những người khác xem hiểu hoặc xem không hiểu, cơ hồ là chiếm hết toàn bộ căn phòng. An Thúy hoạt động ngón tay, ánh mắt trầm tĩnh nhìn màn hình. 【…… Có một loại cảm giác cô ấy sẽ lập tức xoay chuyển thế giới này trong lòng bàn tay !! 】 ___________09/09/2021.^3^♪ Tên truyện Hoành hành ngang ngược Tác giả Giang Sơn Thương Lan Edit Alice Aplisevi Beta Eirlys Aplisevi Thể loại Xuyên nhanh, hệ thống ___________ Chương 24 Đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh15 Chuyện An Thúy với Hà Dĩ Châu chia tay rất nhanh truyền khắp trường học, nhóm nữ thích Hà Dĩ Châu lập tức vui mừng khôn xiết. Về phần nam sinh bên kia thì không có nhiều động tĩnh lắm, An Thúy quá sáng chói, không có mấy nam sinh dám theo đuổi. Mặc dù thích, cũng chỉ dám vụng trộm ở trong lòng, nói với người khác lo lắng sợ bị cười nhạo cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Muốn theo đuổi người như An Thúy ngoại trừ có gia thế tương đương, còn phải có đủ tự tin cùng dũng cảm. Toàn bộ Nhất Trung, chỉ có một người cố lấy hết can đảm. An Thúy vừa lên lầu hai liền nhìn thấy trước chỗ có một phần cơm với trà sữa, giương mắt nhìn An Nhiên đang ngồi trên sofa, thiếu niên tinh xảo như tranh đang làm bộ thờ ơ. Cả người dựa vào ghế sofa, một chân dài đặt trên tay vịn của ghế, một chân duỗi thẳng, nghịch điện thoại di động trên tay như thể phần cơm này không liên quan gì tới cậu. Nếu lỗ tai của cậu không đỏ bừng, ngón tay vuốt lung tung trên điện thoại khiến nó liên tục phát ra tiếng tinh tinh’. An Thúy nhíu mày, đi qua ngồi xuống, đưa tay đẩy phần cơm với trà sữa đến trước mặt cậu “Chiếm vị trí của tôi rồi.” Trong nháy mắt màu đỏ trên lỗ tai lan đến má, An Nhiên đột nhiên ngồi dậy “Đàn chị, chị bị ngu à? Đây là đưa cho chị.” “Ồ, cậu không nói thì sao tôi biết đây là cho tôi được?” An Thúy trêu cậu. “Cho nên mới nói chị ngu.” An Nhiên than thở, bỗng nhiên đứng dậy ngồi cạnh An Thúy, nhanh tay nhét trà sữa vào tay An Thúy “Này.” “Cảm ơn.” An Thúy nhận ý tốt bắt đầu ăn. An Nhiên rèn sắt khi còn nóng “Đàn chị, chị chia tay với Hà Dĩ Châu rồi?” An Thúy lười trả lời, An Nhiên cũng không để ý, lập tức nói “Em làm bạn trai chị được không?” !!! Đám Lam Thư Họa trợn tròn mắt, không nói một lời tròn mắt nhìn bọn họ. “Không được.” An Thúy không thèm ngẩng đầu. An Nhiên không cam lòng bĩu môi, lại dí sát hơn, dựa vào bả vai An Thúy “Vì sao? Hà Dĩ Châu có thể làm bạn trai chị, sao em lại không thể? Mấy chuyện cậu ta làm được em làm được, chuyện cậu ta không thể làm em cũng làm được.” An Thúy ngừng lại, quay đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của An Nhiên, đuôi lông mày chậm rãi nhếch lên, sau đó từ từ hạ xuống. Biểu cảm An Nhiên cứng đờ, rồi lại ra vẻ bình tĩnh tươi cười “Nếu chị muốn xác định xem em có phải cổ phiếu tiềm năng hay không, chúng ta có thể đến nhà vệ sinh. . .” An Thúy không đùa cậu nữa, đưa tay đẩy đầu cậu ra “Ngoan, bạn nhỏ sang bên cạnh đi, đừng làm phiền chị ăn cơm.” Ánh sáng trong mắt An Nhiên có chút ảm đạm, nhưng sáng lại rất nhanh, ngồi ở bên cạnh An Thúy không đi. Vì thế chờ lúc Lam Thịnh Triết bưng cơm lên, lại giống y như Hà Dĩ Châu lúc trước, nhìn thấy An Thúy đã có người hầu hạ cơm trưa. Lam Thịnh Triết “. . .” “Chị, chị ăn rồi à.” Lam Thịnh Triết có chút bị thương đi qua nói, sau khi nói xong mới nhớ ra hình như câu này hơi quen. “Ừ.” “Vậy phần này phải làm sao đây?” An Nhiên nói “Cho tôi đi, tôi có thể ăn.” Lam Thịnh Triết “…” Tôi chỉ muốn ụp cả khay cơm lên mặt tên khốn nạn cậu thôi, đừng tưởng tôi không biết ý định của cậu, không biết xấu hổ. Lịch sử lặp lại đến đáng sợ, lúc trước Lam Thịnh Triết cướp ”công việc” của Hà Dĩ Châu thế nào thì An Nhiên liền cướp ”công việc” của Lam Thịnh Triết như thế. Khác nhau ở chỗ, lúc đó tất cả mọi người đều biết Lam Thịnh Triết muốn lấy lòng An Thúy, mà hiện tại tất cả mọi người biết An Nhiên đang theo đuổi An Thúy. Hơn nữa khác với Hà Dĩ Châu, An Nhiên cướp rất dễ dàng, Lam Thịnh Triết cùng An Nhiên khác lớp nhưng lại cùng khóa. Lớp 10năm nhất là địa bàn của An Nhiên, cậu không để Lam Thịnh Triết rời khỏi địa bàn này thì Lam Thịnh Triết sẽ không thể rời khỏi nên cậu cướp công việc’ của Lam Thịnh Triết rất dễ dàng. Đột nhiên dì cả đến, An Thúy gửi tin nhắn bảo Lam Thịnh Triết đến siêu thị ở trường học mua băng vệ sinh cho cô, kết quả lại là An Nhiên đỏ bừng tai đưa đến. An Thúy rửa sạch tay đi ra khỏi nhà vệ sinh nữ, khoanh tay đứng trước mặt cậu. Truyện được dịch bởi Aplisevi’s Peaches Garden và chỉ được đăng tại wordpress của Aplisevi, những nơi khác đều là ăn cắp. An Nhiên mới 15 tuổi, còn chưa tới thời kỳ phát triển cao nhất nhưng đã cao 1m7, cơ tay thường chơi bóng rổ rất đẹp, dẻo dai. Nếu cứ tiếp tục như vậy tương lai chắc chắn sẽ cao hơn 1m8. An Thúy cao 1m67 hơi thấp hơn cậu nhưng bởi vì khí thế của cô rất mạnh, cho nên ngược lại có cảm giác như cao hơn An Nhiên nhiều, nhìn rất rõ ai là chị ai là em. “Cậu rảnh thế à?” An Thúy hỏi. An Nhiên lập tức đi qua, khuôn mặt xinh xắn, trong mắt cậu như có những vì sao sáng lấp lánh “Em muốn làm bạn trai chị.” “Tôi không thích bạn nhỏ.” “Em không phải bạn nhỏ, em chỉ nhỏ hơn chị hai tuổi.” An Nhiên có chút tức giận nói. Người có vẻ ngoài đẹp mắt thật sự khiến người khác không tức giận nổi với những gì cậu làm. An Thúy còn cảm thấy cậu như vậy rất đáng yêu, cười híp mắt xoa đầu của cậu “Vậy cũng là nhỏ, hay thế này đi, cậu làm em trai tôi.” An Nhiên nhân cơ hội bắt lấy tay cô, rất không biết xấu hổ dí sát vào, ngọt ngào hỏi “Vậy bây giờ làm em trai, tương lai làm ông xã của chị được không?” An Thúy cười nói “Xem đã.” Ánh mắt An Nhiên sáng ngời “Cái này có nghĩa là em lấy được số yêu rồi đúng không? Ồ! Đàn chị, em yêu chị!!” Khúc nhạc đệm nhỏ này giữa An Thúy với An Nhiên lập tức bị các học sinh đồn khắp Nhất Trung, rất nhanh bị truyền thành ”An Nhiên tỏ tình An Thúy đồng ý, hai người đang hẹn hò”. Nhóm học sinh nữ thích An Nhiên cực kỳ tức giận nhưng bọn họ tức giận cũng chỉ dám lén lút dùng mắt liếc An Thúy như muốn giết cô nhưng lại không làm được. Tiếng chuông tan học đã vang lên, An Thúy còn đang ngồi dựa vào ghế chơi trò chơi, góc dưới bên trái của bảng đen phía trước viết tên người trực hôm nay, bên phải viết ba chữ ”Lam Thịnh Mĩ” ở đó. Nhưng đương nhiên, sao An Thúy có thể làm chuyện như quét rác này được? Cho nên cô chơi trò chơi, Lam Thịnh Triết cúi người làm trực nhật cho cô. Các học sinh đã quen với sự tồn tại của Lam Thịnh Triết, không hề cảm thấy không thoải mái với chuyện này, có người quét dọn còn tốt hơn An Thúy trực tiếp rời khỏi, vứt lại hết công việc cho bọn họ. Chẳng qua bọn họ kinh ngạc là vì điều này mà An Thúy lại chờ Lam Thịnh Triết, lúc trước cô toàn trực tiếp chạy lấy người, để Lam Thịnh Triết ở trong này làm trực nhật hộ cô. Quan hệ của Lam Thịnh Triết với An Thúy rõ ràng có biến hóa, những người khác có thể cảm nhận rõ ràng từ thái độ của Lam Thịnh Triết đối với An Thúy. Cậu vô cùng thân thiết kêu gọi chị, tươi cười càng ngày càng rực rỡ, trong mắt cũng lấp lánh, giống như tất cả lo lắng đều trở thành hư không. Thân thể cũng cường tráng lên nhanh đến mức mắt thường có thể thấy được, vì thế những đường nét trên mặt thiếu niên dần lộ ra, các học sinh kinh ngạc hóa ra bộ dạng cậu ta đẹp mắt như vậy. Hình như thái độ của An Thúy đối với cậu có chút thay đổi, đối thoại của bọn họ nhiều lên. Lam Thịnh Triết vốn luôn đi sau lưng cô, An Thúy làm như không thấy, ngẫu nhiên tâm trạng tốt mới đáp lại. Bây giờ như núi băng có dấu hiệu hòa tan, giống như hiện tại, cô vậy mà còn chờ Lam Thịnh Triết, lúc trước đều trực tiếp vứt Lam Thịnh Triết ở đây quét rác. “… Chị nâng chân lên một chút.” Lam Thịnh Triết hơi lạnh giọng nói. An Thúy không thèm dời ánh mắt khỏi màn hình, nhấc chân lên “Cậu nhanh chút, tôi đói bụng.” “Ồ.” Cách nói chuyện quen thuộc này hình như đã không còn giống lúc trước nhưng trong lòng Lam Thịnh Triết không vui lắm, cậu cảm thấy phiền chán. Từ sau khi lời đồn An Thúy hẹn hò với An Nhiên truyền đến tai cậu, cậu đã cảm thấy cực kì phiền chán. Một Hà Dĩ Châu rời đi, lại đến một An Nhiên, thật sự phiền chết người. Nhưng vì sao lại cảm thấy phiền như vậy thì chính bản thân Lam Thịnh Triết cũng không biết. Cậu nghĩ, trong đầu lại hiện lên một bóng ma khác. Cậu nhớ tới chuyện ngày đó, khi An Thúy đi đánh bóng chuyền, cậu ở đấy giúp An Thúy cầm di động với khăn lông thì đột nhiên điện thoại di động của An Thúy rung lên, Hà Dĩ Châu gửi tin nhắn đến. [ Thịnh Mĩ, có một số việc tôi nghĩ nên nói với cô mới tốt, hi vọng cô sẽ không cảm thấy tôi xen vào việc của người khác. Em trai cùng cha khác mẹ kia của cô không đơn giản như vẻ ngoài của cậu ta, cậu ta đang giả vờ. Cậu ta muốn công lược cô, lợi dụng cô, cô không chú ý tới bàn tán về cậu ta ở trường học đang dần biến mất sao? Cậu ta là một con sói đội lốt cừu, tôi không hy vọng cô bị tổn thương, hy vọng cô có thể duy trì cảnh giác với cậu ta. ] Cậu lạnh lùng nhìn tin nhắn này, lại ngẩng đầu nhìn thiếu nữ đang đánh bóng ở giữa sân, ngón tay gõ nhẹ, xóa tin nhắn đi. Hà Dĩ Châu nhận ân tình rất lớn của An Thúy, đối với thiếu niên ở tuổi này mà nói, phần ân tình này có hơi nặng. Mặc dù mang trong lòng cảm kích, cũng ngại đến trước mặt cô nên sau khi gửi tin nhắn này dù không nhận được câu trả lời, cậu ta cũng ngại chạy đến trước mặt An Thúy hỏi một câu. Nhưng cậu không biết, liệu Hà Dĩ Châu có chạy đến nói chuyện này với An Thúy không. Thật khiến người ta chán ghét, xen vào việc của người khác tên, chuyện của cậu với chị có liên quan gì đến cậu ta chứ? Chờ Lam Thịnh Triết mang rác ra ngoài đổ xong, An Thúy thu di động đi ra ngoài, Lam Thịnh Triết nhấc cặp sách của cô lên đuổi kịp. Cậu ta nhịn không được hỏi “Chị, chị đang hẹn hò với An Nhiên thật à?” An Thúy liếc mắt nhìn cậu ta “Không có.” Lam Thịnh Triết cảm thấy vui vẻ trong nháy mắt “Chị từ chối cậu ta?” “Cậu rất phiền.” An Thúy không kiên nhẫn nói, cảm thấy cậu ta đang hỏi đông hỏi tây. Lam Thịnh Triết đã sớm quen với tính khí này của An Thúy, không cảm thấy có cái gì mà ngược lại rất vui vẻ. Sau đó ở cổng trường gặp An Nhiên. An Nhiên đứng ngoài cổng với đám anh em của cậu ta, An Thúy cùng Lam Thịnh Triết vừa tới từng ánh mắt đã nhìn sang. Người không biết còn tưởng một đám côn đồ tới gây phiền phức cho An Thúy, ngay cả lái xe kiêm vệ sĩ chờ An Thúy trước cổng trường cũng bước xuống xe để tùy cơ bảo vệ đại tiểu thư. Trên mặt An Nhiên lại lộ ra nụ cười ngọt ngào, bước chân cậu nhẹ nhàng đi đến, nói “Đàn chị, em đưa chị về nhà.” Ánh mắt Lam Thịnh Triết hơi trầm xuống, thật không biết xấu hổ, rõ ràng đã bị từ chối, còn lại gần. “Lái xe nhà tôi đang chờ tôi rồi, không cần cậu đưa.” An Thúy nói. “Lái xe nhà chị chở chị với em chở chị có gì khác nhau? Dù sao đều là đưa chị về nhà.” An Nhiên nói xong, đưa tay lôi An Thúy đi. An Thúy đi được hai bước, tay kia thì cũng bị kéo lấy, là Lam Thịnh Triết. Lam Thịnh Triết kéo chặt một tay khác của An Thúy, ánh mắt u ám nhìn An Nhiên, cố giữ giọng giống mọi khi”Không nghe thấy chị tôi nói không cần cậu đưa à?” An Nhiên mỉa mai nhìn cậu ta “Chó săn sẽ không cần xen vào chuyện của chủ nhân.” Lam Thịnh Triết cầm chặt lấy tay An Thúy không chịu thả. “Được rồi.” An Thúy nói, hỏi An Nhiên “Cậu đi xe gì?” Theo tầm mắt An Nhiên, liền nhìn thấy xe moto phân khối lớn của An Nhiên. Xem ra người trẻ tuổi rất thích loại xe này. “Đưa chìa khóa cho tôi.” An Nhiên “?” Lam Thịnh Triết “…” Vài phút sau. Xe máy chạy như bay trên đường cái, lưu loát mà an toàn lách qua từng chiếc xe. An Thúy ngồi phía trước nhếch khóe môi, có vẻ như loại xe này có hy vọng trở thành thứ yêu thích mới của cô. Mà phía sau cô, hai thiếu niên ngồi sát nhau hóng gió, dưới mũ bảo hiểm, vẻ mặt ngây dại… 524 [ … ] An Thúy lái xe đưa An Nhiên trở về nhà rồi thuận tiện trả xe lại cho cậu, cuối cùng lại mang theo Lam Thịnh Triết lên xe nhà mình về nhà. Biểu cảm An Nhiên trống rỗng đứng tại chỗ, một hồi lâu trên mặt mới dần dần có biểu cảm cầm mũ bảo hiểm đập xuống đất “Cái quái gì vậy! A ???” Buổi tối lúc An Nhiên đánh răng cũng nổi giận đùng đùng, sau đấy sáng sớm hôm sau đã nhảy ra khỏi giường, sau khi thay quần áo với ăn sáng xong liền ra cửa. Nhà họ An với nhà họ Lam là hai gia tộc lớn, lúc này cậu chủ nhà họ An đã ở cửa từ sớm, mặc kệ cậu ta thì không được. Nhưng mời vào nhà cậu ta lại từ chối nên đành phải vào gọi đại tiểu thư. An Thúy nghe thấy An Nhiên lại tới nữa, có một chút kinh ngạc, cô tưởng đả kích liên tục hai lần đã đủ để cậu ta biết khó mà lui. Cô không muốn để ý tới nhưng không ngờ lại nhìn thấy một cảnh tượng lạ thường từ cửa sổ. Đã bắt đầu mùa đông, dinh thự của nhà họ Lam lại ở vùng ngoại thành, sáng sớm đầy sương mù, không khí ẩm thấp. Lúc này, nếu một thiếu niên trông thanh tú đứng đó với bộ quần áo mỏng và mũi đỏ ửng vì lạnh sẽ cực kỳ khiến người ta đau lòng. Nhưng mà An Nhiên mặc một chiếc áo khoác có mũ bên ngoài đồng phục học sinh, trông rất ấm áp, bộ dạng đặc biệt biết chăm sóc bản thân. An Thúy bảo người dẫn cậu vào, An Nhiên nghe nói là An Thúy bảo thì lúc này mới chịu tiến vào. An Thúy xuống dưới, hỏi “Đến sớm như vậy, ăn sáng chưa?” “Ăn rồi. Em lại không phải trẻ nhỏ không biết chăm sóc bản thân.” Mặt An Nhiên như kiểu ”Đừng xem nhẹ em”, nghĩ đến chuyện ngày hôm qua còn có chút kỳ quái “Chị ăn nhanh đi, ăn xong em đưa chị đến trường học. Chỉ đưa chị, không đưa Lam Thịnh Triết!” “Cậu không thành công một lần thì nhất định không từ bỏ à?” An Thúy bật cười nhìn cậu ta, thật sự đơn thuần, không biết theo đuổi người khác thế nào, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện đưa người ta đi học. “Hừ.” An Nhiên bị từ chối, nhưng mà vẫn giống như bé cún con vây quanh An Thúy, bị cười nhạo nhiều lắm cũng chỉ tức giận một lúc, sau đó lại yên lặng như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục hiến ân cần. Bởi vì An Nhiên tiến đến bên cạnh An Thúy, bởi vậy đám người xung quanh cậu ta cũng đến bên cạnh An Thúy. Bây giờ cô không khác gì nhân vật chính trong đám công chúa, hoàng tử ở trường khiến các cô gái khác ghen tị cũng muốn được như tiểu thuyết tình cảm vườn trường. Tình huống như vậy nhìn giống như toàn bộ cổ phiếu chất lượng cao ở Nhất Trung đều xoay quanh An Thúy. Có người hận nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể chờ mong lúc đến kỳ thi cuối kỳ để xem An Thúy bị đạp ngã. Đại khái là trong khoảng thời gian này hình tượng sống phóng túng hoành hành ngang ngược của An Thúy khắc quá sâu trong lòng người khiến cho rất nhiều người tưởng An Thúy không học tập tốt. Hơn nữa, có thiếu nữ nào thay đổi tính tình vì bố mang con ngoài giá thú về mà không bị trượt mạnh về thành tích đâu? Tuy Nhất Trung là trường quý tộc, nhưng cũng là trường trung học đứng đầu, rất quan tâm thành tích, lớp cũng xếp dựa theo thành tích. Trong khoảng thời gian này An Thúy kiêu ngạo phá phách thì thế nào? Kết thúc cuộc thi lần này bị đá ra khỏi lớp một, vậy sẽ rất mất mặt, dù có thể ở lại lớp 1 vì quan hệ gia đình thì chỉ khiến mọi người càng thêm khinh thường. Với những suy nghĩ ác ý như vậy, kỳ thi giữa kỳ đã đến, kỳ thi giữa kỳ kết thúc và lúc công bố kết quả. “Mau mau mau, nhìn xem Lam Thịnh Mĩ kia ở hạng mấy, tìm đoạn từ 50 đến 100 đi.” “Sao rồi sao rồi?” Một đám đi xem, Lam Thịnh Mĩ luôn ở vị trí 31 không thấy đâu, nên bọn họ không xem tiếp mà hô lên. “Ra khỏi top 100!!!” “Ha ha ha ha ha xứng đáng! Ai bảo cô ta kiêu ngạo!” Mấy nữ sinh túm tụm líu ríu vui vẻ, nhưng không có chú ý tới các học sinh xung quanh đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bọn họ, cho đến khi có người vỗ bả vai bọn họ nói “Nhìn hạng nhất đi.” Trong tiềm thức nhìn về phía giọng nói bảo, nụ cười trên khuôn mặt của họ đông cứng lại. Xếp hạng bài danh 1 Lam Thịnh Mĩ 2 Hà Dĩ Châu Ngoại trừ bài văn bị trừ mấy điểm, còn lại đạt điểm tuyệt đối! Sở hữu những người chú ý đến An Thúy phải kinh ngạc, thiếu nữ phản nghịch có thành tích tuột dốc đâu rồi? Vì sao không tụt mà còn tăng lên, còn bỗng chốc nhảy từ 30 lên hạng nhất!! Thực ra nhảy từ 30 lên hạng một không phải chuyện gì đặc biệt, chỉ là chuyện này xảy ra trên người An Thúy lại có vẻ rất bất thường. Nhìn bộ dạng hoành hành ngang ngược kia của cô có chỗ nào giống sẽ ngồi trước bàn làm bài tập không?? Nhưng sự thật chính là như thế, hơn nữa An Thúy lại ở hạng nhất, cao hơn Hà Dĩ Châu hai mươi mấy điểm, muốn nói cô gian lận cũng không được. Hà Dĩ Châu ngồi tại chỗ nhìn phiếu điểm, lòng ngập tràn suy nghĩ…Hóa ra An Thúy không phóng đại… Không biết ai đăng phiếu điểm này lên mạng. Vì vụ bắt nạt học đường trước đây nên trên mạng vẫn lan truyền rộng rãi những bức ảnh động và biểu tượng cảm xúc để duy trì độ nổi tiếng, tấm ảnh này lại lên hot search, bạn bè trên mạng kinh ngạc [ Vạn lần không nghĩ tới, thiết lập của đại tiểu thư là học sinh giỏi!] [ Trời ạ, lợi hại, thành tích này có thể vào một trường đại học danh tiếng. ] [ Còn tưởng là đại tiểu thư không học vấn, không nghề nghiệp, không nghĩ tới lại là học sinh giỏi. ] [ Sợ là gian lận. ] [ Có tiền như vậy, nhà họ Lam lại là nhà đầu tư số một của Nhất Trung, biết trước bài thi cũng chẳng có gì lạ… ] [ Lầu trên chua quá, đại tiểu thư nhà họ Lam nhà người ta vốn là học sinh giỏi, thành tích vẫn luôn rất tốt, chỉ là bây giờ đặc biệt tốt thôi. ] […] Thư Bảo Lị xin nghỉ học dài hạn mãi không đi học nhìn bình luận trên mạng, vẻ mặt ghen ghét, ác độc trong mắt gần như có thể chảy ra. Hiện tại An Thúy đã hoàn toàn tẩy trắng, không ai để ý An Thúy hoành hành ngang ngược ở trường học thế nào, cô ngồi vị trí của cô, thành tiểu thư danh giá khá nổi tiếng trên mạng. Mà cô ta, người người kêu đánh, ngay cả Lam Thịnh Triết cũng đoạn tuyệt với cô ta, cho cô ta vào danh sách đen… Rất đáng hận, người này thật sự rất đáng hận ! Giờ phút này, di động của cô ta bắt đầu chuyển động. Lại là tin nhắn đến từ số điện thoại xa lạ kia [ Có muốn trả thù không? ] Sắc mặt Thư Bảo Lị lạnh lùng trực tiếp gọi điện thoại, bên kia qua một hồi lâu mới nhận, cô lập tức châm chọc “Sao thế? Tôi còn tưởng cô không dám nhận cơ.” Bên kia truyền tới một giọng nữ “Có gì mà tôi không dám? Kẻ thù của kẻ thù là bạn, chúng ta cùng ghét Lam Thịnh Mĩ như nhau, tôi nghĩ chúng ta có thể trở thành bạn.” “Cô thúi lắm, cô muốn lợi dụng tôi, bản thân không dám đấu với Lam Thịnh Mĩ, muốn dùng tôi như súng à?” “Vậy thì sao? Nhà họ Thư của cô không tới hai tháng nữa sẽ phá sản, đắc tội nhà họ Lam, cô tưởng nhà cô có thể có kết quả tốt gì? Đã không thay đổi được kết quả rồi thì cô còn sợ mất gì nữa? Cô ở phía trước làm việc, tôi ở phía sau duy trì. Nếu lỡ đâu chuyện bại lộ thì còn có tôi bên này vẫn nguyên vẹn, có thể cho cô một ít lợi ích.” Cô gái bên kia khinh miệt nói. Lời này thực sự khiến người ta tức giận, Thư Bảo Lị tức giận đến mức ngực phập phồng không ngừng, lại không thể cãi lại bởi vì cô ta nói thật sự có lý. “… Được, được, cô muốn tôi làm gì?” …. Đột nhiên An Thúy nhận ra gần đầy trà sữa đều nóng, hơn nữa đồ ăn cũng không dùng khay của trường để mà dùng cặp lồng cơm giữ ấm. Có chút ngoài ý muốn nhìn An Nhiên một cái, An Nhiên hơi không thoải mái hút trà sữa, không nhìn ra thiếu niên này sẽ chăm sóc người khác lại không nghĩ tới lại có thể vừa lo cho mình vừa lo cho người khác. “Nhìn cái gì vậy? Nhìn nữa em ăn chị.” An Nhiên rất hung dữ nhe răng trợn mắt nói. “Cậu khó chịu làm gì?” An Nhiên hừ một tiếng, không nói chuyện. An Thúy không để ý cậu. Một thoáng chốc, An Nhiên tới gần, làm nũng nói “Đàn chị, chị đừng xem thường em, rất nhanh em sẽ vượt qua chị.” An Thúy lập tức trả lời lại “Cậu thi đứng bao nhiêu?” Lỗ tai An Nhiên lập tức đỏ ửng. Giọng Lam Thư Họa kỳ quái quỷ dị vang lên “Nhiều lần đều đếm ngược. . .” Ánh mắt giết người của An Nhiên lập tức bắn qua, cả mặt đỏ bừng. Trước kia cậu không thèm để ý thành tích, tùy tiện học là được, tùy tiện đọc sách, tùy tiện viết viết trong bài thi, chỉ muốn làm học sinh dốt mãi mãi. Vạn lần không nghĩ tới bây giờ lại hối hận vì ngày xưa không chịu học tập, từ xưa đến nay học sinh giỏi với học sinh kém rất không hợp….Đáng giận! Lam Thịnh Triết thi được hạng ba mươi, sắp được chuyển lên lớp một, ánh mắt không chút khách khí đầy ý cười nhạo. “Đã nói rồi, sắp vượt qua!” An Nhiên nhìn An Thúy, vừa hung dữ vừa đáng yêu “Không cho phép chị xem thường em!” “Ồ.” “Tối nay sinh nhật em.” An Thúy “Ồ.” “Ồ cái gì mà ồ! Đến chúc mừng em được 16 tuổi!!!” Bởi vì An Nhiên mãnh liệt yêu cầu, An Thúy lại rất khoan dung với cậu nên buổi tối liền mang theo Lam Thịnh Triết đến tham gia tiệc sinh nhật của cậu. Tiệc sinh nhật của An Nhiên tổ chức ở hội sở Hoàng Đình, một khu hội sở cao cấp, chỉ có kẻ tiền mới được đến chỗ tốt nhất. Lam Thịnh Triết cùng An Thúy tiến vào phòng, lúc lơ đãng lại thấy được Thư Bảo Lị đang ở trong góc. Lông mày cậu ta nhăn lại, đột nhiên cảm thấy có chút bất an vì thế cậu ta nói với An Thúy “Chị, em đi toilet.” “Ừ.” Lam Thịnh Triết tìm được Thư Bảo Lị trong góc, hình như Thư Bảo Lị cũng thấy cậu ta, cố ý chờ ở chỗ này. “Cô ở trong này làm gì?” Mặt Lam Thịnh Triết không biểu cảm hỏi. Thư Bảo Lị nhìn cậu ta, hốc mắt bỗng chốc đỏ lên “Đây là câu cậu muốn nói với mình ư? Xa cách lâu như vậy, cậu nhìn thấy mình mà chỉ muốn hỏi câu này thôi sao? Mình ở trong này làm gì?” Giọng cô ta run rẩy, ánh mắt bi thương như vậy, khiến Lam Thịnh Triết đột nhiên chạy chậm nghiêng mặt, không nhìn cô ta “Đừng có làm cái mặt đấy với tôi.” “Đừng làm thế với cậu? Chúng ta cùng nhau lớn lên, mình không thật lòng với người nào cũng được nhưng mình chỉ thật lòng tốt với cậu, cậu không cảm nhận được sao? Cậu thật sự muốn lạnh lùng vô tình như vậy với mình sao?” Mặt đối mặt khác với nói trong điện thoại, tim Lam Thịnh Triết khi niên thiếu vẫn còn chưa quá cứng rắn, cho dù chán ghét bị Thư Bảo Lị lừa gạt nhưng lời của cô ta vẫn khiến cậu nhớ lại quá khứ, khó tránh khỏi một phút mềm lòng. Cậu hít sâu một hơi “Mọi chuyện đã tới nước này rồi, đừng nói với tôi mấy câu ấy nữa, tôi không thể làm bạn cô. Cô nên rời khỏi đây nhanh đi nếu để chị tôi thấy cô, chị tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô đâu.” Trên mặt Thư Bảo Lị lộ ra nụ cười trào phúng “Cậu xem cậu gọi ”chị” thuận miệng không này, cậu đã sớm quên mẹ cậu chết như thế nào, đã sớm quên báo thù, đã hoàn toàn bị cô ta thuần hóa như một con chó rồi, đúng không?” Lam Thịnh Triết giận dữ “Cô nói hưu nói vượn cái gì?! Tôi đang làm gì trong lòng tôi rõ ràng, không cần cô khoa tay múa chân! Cô hiện tại rời đi khỏi chỗ này nếu không tôi nhất định nói cho cô ấy biết cô ở trong này, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì tôi sẽ không quan tâm.” Lam Thịnh Triết nói xong xoay người rời đi, nghe thấy Thư Bảo Lị ở phía sau khóc nức nở nói “Được, cậu bảo cô ta giết mình đi, dù sao mình cũng sắp trắng tay rồi!” Trong lòng Lam Thịnh Triết như bị bóp nghẹt, bước chân không dừng lại mà về tới khu ghế. An Thúy đang ở cùng đám An Nhiên chơi trò chơi, An Nhiên ngồi ở bên cạnh cô, vị trí còn lại trống không. Một đám người ngồi vây quanh nhau, trên bàn bày một bộ bài, đang chơi trò quốc vương. “Đến đến đến, nhanh lên, cùng nhau chơi đùa ha.” Một bạn học nhiệt tình vẫy tay với Lam Thịnh Triết nói. Lam Thịnh Triết ngồi vào vị trí trống bên cạnh An Thúy, sau đó bắt đầu trò chơi. Lam Thịnh Triết nhìn lá bài cậu ta rút được, không phải bài quỷ, quốc vương không phải cậu. Cậu có chút không chuyên tâm, cậu nghi ngờ Thư Bảo Lị đến đây mục đích là hướng về phía An Thúy sao? Hay vẫn ra ngoài xã giao với người nhà? Cậu ta không chắc, cũng do dự có nên nói cho An Thúy biết chuyện cậu ta nhìn thấy Thư Bảo Lị trong này không. Trong phòng trực tiếp đã có không ít người xem thét chói tai [ Cho dù có thế nào, mau chủ động nói đi, nếu không với tính cách của chủ phòng bọn tôi nhất định cậu sẽ ăn đủ! ] [ Nam chính đừng có thử mon men bên bờ vực cái chết nữa! Thư Bảo Lị không đáng giá ! ] [ Khó lắm với có ấn tượng tốt với nam chính, hi vọng đừng để mất… ] [ . . . ] *** Đọc tiếp chương 25 Hán Việt Khoái xuyên chi hoành hành bá đạo. Hệ thống tận tuỵ nhắc nhở Ký chủ, nam chính của chúng ta đều là mắc chứng ngạo kiều, bề ngoài có thể ra vẻ ngoan ngoãn nhưng thật sự bên trong chắc chắn đều đang tính kế ai đó. Nếu ai đối với hắn không tốt, hắn nhất định sẽ ghi nhớ, chờ dịp chơi lại một vố. Aiiii, mọi người bây giờ không thích ngược luyến tình thâm cho lắm, cô nhớ hãy đối xử với hắn thật tốt, dạy dỗ nam chính của chúng ta thành nam chính bệnh kiều ngọt văn nhaa! An Thúy Nga. Sau đó tùy tiện bạo nam chính. Hệ thống...... +Thế giới thứ nhất Ngạo mạn quý tộc đại tiểu thư ngược tra. +Thế giới thứ hai Đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh VS bị dạy dỗ thành M con riêng. +Thế giới thứ ba Anh hùng hậu đại VS nữ xứng trọng sinh. +Thế giới thứ bốn Siêu cấp anh hùng VS tiểu thê si ương ngạnh. +Thế giới thứ năm Vai ác bá đạo nữ tổng tài tà ác lại mê người VS công tử chưa biến thành đại lão hôi. +Thế giới thứ sáu Cô gái trẻ biến thân leader toàn năng. +Thế giới thứ bảy Con đường xưng bá của học đại sư. Editor Cealan Vân Zangnguyet.

hoành hành ngang ngược